Bạn đang trong độ tuổi đi học hay đã đi làm? Thanh xuân của các bạn như thế nào? Thanh xuân của tôi tràn ngập tiếng cười giòn tan của bọn bạn nít ranh hay bày trò, là bụi phấn vương trên mái đầu của cậu bạn bàn trên, là hộc bàn đầy gói vỏ bánh, vỏ kẹo mà đứa nào cũng lười vất. Thanh xuân là những câu từ giản đơn và nhẹ nhàng nằm gọn một góc tỏng trái tim tôi, không nổi loạn cũng không nhạt nhẽo, tất cả chỉ bằng hai từ “bình yên”. Nếu bạn là người đang trải nghiệm thanh xuân, là người đã qua tuổi xuân hay người chưa từng trải nghiệm thanh xuân, dù ai cũng được, list truyện dưới đây mong sẽ giúp ích cho bạn về một tầm nhìn mới mẻ hơn về thanh xuân không hối tiếc.
Mười bảy mùa hè ở Giang Nam
Tô Thất Thất: Thuỷ Tạp, tớ biết nói tiếng chim sẻ đó.
Lương Thuỷ quay đầu nhìn cô, bày ra bộ dạng “để tớ xem cậu nghĩ ra trò mèo gì”.
Tô Thất Thất: Cậu biết “tớ thích cậu” nói bằng tiếng chim sẻ thế nào không?
Lương Thuỷ: Cậu nói đi.
Tô Thất Thất: Chíp chíp chíp chíp~
Lương Thuỷ buồn cười: Nhảm nhí!
Tô Thất Thất: Thật đó, Thuỷ Tạp, chíp chíp chíp chíp~.
Bí mật nơi góc tối
Tình yêu của những năm tháng thiếu thời hệt như một cơn gió, không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận;
Như cái tên khắc trên mặt bàn, sợ cậu nhìn thấy, lại sợ cậu không nhìn thấy.
—— Trích từ “Nhật Ký Tiểu Quái Thú”
Chúng ta gặp nhau nửa cuộc đời, vẫn là tuổi trẻ hệt gió thoảng.
***
Anh là đại thần Toán học, được tuyển thẳng vào Đại học Thanh Hoa, còn cô vì anh mà thi lại đại học, trở thành nữ sinh “vào Thanh Hoa vì yêu” trong truyền thuyết.
Chàng trai năm ấy là bí mật thanh xuân của cô. Bí mật tất cả mọi người đều biết.
Còn bí mật của anh, tất cả gói gọn trong năm chữ ở mép trang của cuốn sách Sinh học:
“Tôi thích cậu, ngốc ạ.”
Giả trai
Lý Minh Châu vốn giỏi giang nên lá gan cũng lớn, vừa tốt nghiệp cấp Hai liền giả mạo sinh viên Đại học Thanh Hoa đi làm gia sư cho người ta.
Tuy cô có đầu óc thông minh nhưng lại là hồng nhan bạc phận.
Cả đời cô chỉ làm mỗi chuyện thất đức đó.
Nhưng không ngờ học sinh cô dạy lại thi đậu vào trường cấp Ba cô học.
Lục Dao: Thầy Lý, lâu quá không gặp, thầy tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa xong đến dạy học ở trường Trung học số Một à?
Lý Minh Châu: Nếu tôi nói tôi đến trường Trung học số Một đào tạo chuyên sâu, cậu có tin không?
Lục Dao: Ha ha, cứ chém gió tiếp đi.
Lý Minh Châu… co cẳng bỏ chạy!!!
Cô ấy bệnh không hề nhẹ
Cô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.
Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô không có bệnh vậy.
— Trương Lục Nhượng
***
“Sau này lúc em nói với anh hai chữ “tránh ra”, thì ý là…”
“Sao?”
“Trương Lục Nhượng, mở chân ra.”
“…”
“Nhớ phải mở rộng chút.”
“…”
Quả ngọt năm tháng
Ở mỗi người có những khoảng khắc ghi sâu vào tâm trí của nhau đối với Đinh Mật thì hình dáng lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.
Cũng chính điều này dã khiến Đinh Mật bỏ ra hơn hai năm ngâm cứu để đến cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: “Này, cho tớ hút thử với.”
Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.
Mặt cô thấm đỏ: “Tớ hút gián tiếp là được rồi.”
~~~
Sau này, Đinh Mật hỏi anh: “Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?”
Lục Thời Miễn cười thoải mái: “Em nhầm rồi, không phải vì em.”
Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.
Có ai mà chưa từng điên cuồng.
Dược ngọt
Ai ai cũng biết, Lương Dược của trường Cửu Trung xinh đẹp lại kiêu căng, không ai dám chọc.
Nhưng rất ít ai biết, cô còn có một cô em gái song sinh mềm mại yếu đuối.
Một ngày nọ, em gái rưng rưng nước mắt cầu xin cô: “Chị, chị có thể giúp em theo đuổi một nam sinh không? Chúng ta giống nhau như vậy, cậu ấy nhất định sẽ không nhận ra đâu.”
Lương Dược: “Không được, đầu óc của chị đây lại không có bệnh.”
Ba mẹ từ trước đến nay luôn thiên vị em gái: “Nếu chuyện này thành công thì sau này tiền tiêu vặt của con sẽ tăng gấp năm lần.”
Lương Dược: “Chị cảm thấy chị có thể.”
Vì thế Lương Dược thay váy trắng, duỗi tóc thẳng dài, giả thành bạch liên hoa đi theo đuổi nam sinh cho em gái.
*
Sở Trú nhờ vào thành tích hạng nhất toàn thành phố nhập học ở trường Nhất Trung, tính tình lạnh lùng kiêu ngạo, hoàn toàn xứng đáng là nam thần của toàn trường, xung quanh có vô số người theo đuổi, nhưng anh chưa từng để tâm đến những thứ đó.
Cho đến một ngày, anh phát hiện người theo đuổi anh trước kia, tính cách đột nhiên thay đổi hoàn toàn, thế mà lại trở nên… có chút đáng yêu.
“Này, tôi thích cậu, có thể mời cậu đi ăn không?”
Cô gái trước mắt cắm hai tay vào túi, cười nói xinh đẹp.
“Không đi.” Sở Trú vòng qua người cô muốn đi khỏi đây, nhưng cô gái lại nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ áo của anh.
“Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn.” Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái sát lại gần, con ngươi đẹp đến mê hoặc lòng người.
“Nếu hôm nay cậu vẫn không thích tôi, thì đừng mơ bước khỏi nơi này một bước.”
Rất lâu về sau, Lương Dược cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, thành công lui thân về phía sau, nhưng Sở Trú lại gắt gao túm chặt cô không chịu buông tay, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô: “Cậu muốn chạy đi đâu, hả?”
Anh ấy rất hay trêu chọc tôi
Không chỉ thành tích học tập kém mà còn chuyên gây chuyện, đánh nhau, trốn học. hút thuốc đi bar, hư hỏng không sót thứ gì.
Cho đến một hôm, có một nữ sinh tài giỏi vừa từ cấp hai nhảy lớp lên, tên Tần Tình.
“Dục ca, đám Tam Trung kia lại tới khiêu khích, làm sao đây?”
Nam sinh dụi đi thuốc, đôi mắt nhíu lại, khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ lười biếng lẫn tàn nhẫn:
“Đập chết tụi nó.”
Thế là tối hôm đó, nhóm tùy tùng mang vẻ mặt chuẩn bị đi gây chuyện, tới trước cửa lớp ban một.
Thiếu nữ xinh đẹp nhỏ nhắn đang đứng bên cạnh bàn học của Văn Dục Phong, thanh âm mềm mại nói:
“Từ đơn anh ấy chưa thuộc, không ra ngoài được.”
Yêu anh phụ hồ sát vách
Diêu Mỹ Nhân may mắn trọng sinh, quyết định vì 3 mục tiêu lớn nhất của cuộc đời mà phấn đấu:
Đầu tiên là trở thành một cô gái xinh đẹp trắng trẻo mỹ miều.
Thứ hai, cố gắng phấn đấu trở thành con ngoan “trò giỏi” (học bá)
Cuối cùng, nghênh đón cao phú soái (thanh niên đẹp trai giàu có) xuất hiện trong cuộc đời mình.
Hai mục tiêu đầu không có chút áp lực gì hết, mục tiêu thứ ba có vẻ hơi khó khăn, bởi vì cô bị anh thợ hồ sát vách để ý tới.
Trong phòng, ánh đèn mờ nhạt, Thư Mạch áp cô vào bức tường loang lổ, giữa hai người không có chút khe hở nào.
“Em sờ nó đi, trái tim tôi đang nhớ em đến điên cuồng.”
Tay Diêu Mỹ Nhân khẽ run lên, cảm nhận được tiếng đập thình thịch của nó, từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ thiếu niên này lại thích trêu ghẹo người khác như vậy.
Thiếu niên năm đó giờ đã trở thành một người đàn ông, ôm chặt Diêu Mỹ Nhân, ủy khuất nói: “Bọn họ đều nói anh có bệnh.”
Lòng Diêu Mỹ Nhân trở nên nhói đau, dịu dàng lên tiếng: “Không sao, em là thuốc của anh.”
Nhiệt độ cơ thể của ác ma
Bối Dao hiện giờ là một bé con bốn tuổi, nhưng thật ra tâm hồn của cô lại lớn hơn rất nhiều.
Trọng sinh trở về năm 96, cô bé giơ nắm tay gõ gõ nhà đối diện.
Cô nhìn thân hình phía sau cánh cửa, người mà hai mươi năm sau sẽ là ác ma của thế giới – Bùi Xuyên, bây giờ mới năm tuổi, hai chân tàn phế, hướng nội tự ti.
Một thời gian sau, họ mười bảy.
Bối Dao thành hoa hậu giảng đường Cao Trung.
Bùi Xuyên lạnh mặt, ngón tay nắm chặt xe lăn, cảnh cáo cô:
“Không được nói thích anh nữa, nếu không…”
Bối Dao ôm cổ anh, nở nụ cười ngọt ngào.
Bùi Xuyên không cầm lòng được ôm eo cô, áp lực tình cảm như quân lính tan rã.
Làm tâm can hai đời của anh, Bối Dao muốn biết, nhiệt độ cơ thể của ác ma là như thế nào.
Chiếc bật lửa và váy công chúa
Tôi là bề tôi trung thành của anh, Quốc vương của tôi!
Vì anh tôi có thể phất cờ cổ vũ, nguyện cùng anh mà chinh chiến nơi sa trường.
Thanh xuân là quãng thời gian thật tươi đẹp và đáng nhớ phải không? Nếu bạn vẫn đang trong độ tuổi trẻ trung và năng động thì hãy trân trọng lấy điều đó nhé. Tuổi trẻ như con gió mùa hạ, lướt qua rồi lại tàn!
Đăng bởi: Thúy Dàng
Từ khoá: Top 10 bộ truyện chữ(tiểu thuyết) ngôn tình thể loại thanh xuân vườn trường mà bạn nên đọc ít nhất 1 lần trong đời